Tuesday 17 August 2010

Tue, Aug. 17, 2010 - 896 Bậc Thang & Nụ Cười Của Người Vừa Đi Qua Cơn Bão...

Một tuần bơi 3 buổi, mỗi buổi bơi 1 giờ, 1 giờ bơi 10 vòng, vị chi là nữa cây số, tính ra 1 tuần bơi 1 cây số rưỡi. Một tuần đến phòng tập 2 buổi. Một tuần ra sân 1 lần, 1 lần quất 200 gậy. Một tuần ngủ với Má 3-5 đêm. Một tuần uống 2 than thuốc mọc tóc. Một tuần chat khuya 2-3 đêm. Một tuần đón các cháu 5 buổi, rửa đít cho các cháu hàng ngày. Một tuần đi uống cocktail 2 lần. Một tuần đi nghe C 1 lần. Một tuần nghe Sunrise Sunset 7 lần, nghe One Night Only 8 lần, nghe Let Me Get To Know You 27 lần, Một tuần ngủ nướng 2 lần. Mai mốt, sẽ thêm 1 tuần thổi Harmonica 7 lần, tung hứng chai lọ 3 lần.

Hông biết có phải vì mình sống lành mạnh như vậy hông mà có sự cớ này. Sáng nay đám giỗ Bà Ngoại. Để xong cái công đoạn cắm hoa cúng vô các bình, bày biện bàn ăn, lau chùi lư đèn, bưng bê đồ ăn dọn lên bàn cúng, mình phải đi từ tầng 1 là nhà bếp lên tầng 3 là phòng thờ, tổng cộng 16 vòng. Từ 1 lên 3, tổng cộng 28 bậc. Vị chi là 448 bậc. Sau khi nhang tàn, sau khi Ba đốt áo dài, nón lá, gậy, tiền đô, tiền Việt, vàng lá, vàng thỏi, mình phải dọn dẹp và bưng bê đồ xuống. Vậy là thêm 16 lần nữa, vị chi là 448 bậc nữa. Tổng cộng buổi sáng đến trưa mình đi khoảng 1,000 bậc cầu thang có nói thách 1 chút. Nhưng mình tuyệt nhiên hông thấy chân run lưng mỏi, hông thấy thân thể nặng nề, hông thấy mệt nhọc. Mình cứ băng băng lên lên xuống xuống như sơn dương leo núi vậy. Khác hẳn 2 năm trước, khi mình đầu tiên đặt chân vào nhà này và lê vali lên tầng 3 phòng mình. Mình còn nhớ lần đó, mình thở hồng hộc, và rũ xuống, như kẻ bại trận gục dưới chân kẻ thù.

Trời ơi, vậy mà giờ tự nhiên sáng nay mình biến thành sơn dương, nghĩa là tự nhiên mình biến thành dê núi. Là vì đâu ? Vì mình sống lành mạnh như lịch thể dục mình vừa kể.

Hay là vì nồi lẫu tối hôm qua ?

Lâu rồi mới thấy có người nêm nếm lẫu giống Má của mình. Dù ai khen hay chê, dù chủ nhân nồi lẫu khiêm tốn phủ nhận,  mình cũng vẫn thấy là ngon nhất xứ.

Trong tiếng nói tiếng cười của những người bạn hông phải bạn của mình, mình bó gối ăn lẫu ngon lành, ăn quá trời, ăn quá đất, và mình thấy cuộc sống vui vẻ và thoải mái và nhẹ nhàng, và ước gì phải chi mình hông đang có mối ưu tư về tiền tiền tiền...

Mình thành dê núi. Là tại mình tuân thủ lịch hoạt động thể dục đều đặn. Là tại nồi lẫu ngon nhất xứ.

Hay là tại vì những nụ cười hồn nhiên vô tư xung quanh nồi lẫu đó ?

Nhà nhỏ xíu, nhưng được tự do, được làm chủ, được tự quyêt định vận mệnh của bản thân. Mừng cho một khởi đầu bất ngờ không tính trước nhưng lại có dấu hiệu rất tốt đẹp, em nhé :-*

Có những thứ hạnh phúc giản dị, đủ biến 1 ng thành 1 con sơn dương, hay còn được gọi là con dê núi. Đó là thứ tình cảm yêu thương trìu mến lan tỏa trong lòng khi nhìn một người nói cười rộn rã quên cả ăn (lẫu), khi nhìn nụ cười lấp lánh hạnh phúc của người vừa tự mình đi qua cơn bão... Phải ko ? 

Chắc vậy rồi, còn phải hỏi ! Hihi...

 

3 comments:

  1. An lẩu mới phải trả lẩu cũ, trả lẩu Ashima cho tui

    ReplyDelete
  2. Em cũng mong sớm được bắt đầu đi bơi để có lại được thân hình mảnh mai của ngày nào. Bgio đi lên xuống 1 tầng cầu thang em cũng phải lết từ từ

    ReplyDelete
  3. Troi, sao ma suc khoe ban tot qua vay? Minh 1 tuần thổi Harmonica 2 lan thoi ma met nhoai roi!

    ReplyDelete