Wednesday 24 November 2010

Thu, Nov. 25, 2010 - It's All About Love...

Thank God for giving me a life...

Thank Parents for giving me a breath of heart...

Thank my siblings, friends, relatives for being always by my side whenever I am down...

And last but not least, thank my Aries for being born to love me, listening to my soul, wiping my tears away, making me laugh, sharing my joys & sorrows, fulfilling my life &  letting me know that I was born to be such a happy Taurus...

I love you all <3<3

Happy Thanksgiving...

Sunday 7 November 2010

Sun, Nov. 7, 2010 - Buổi Chiều Ở Chùa Có Mưa Rất To Trên Ngọn Đa

Chiều nay chúng mình đi chùa. Chùa lớn lớn nằm trong 1 góc đường nhỏ nhỏ. Sân chùa có 1 cây đa cổ thụ, cao bằng tòa nhà 7 tầng, tán rộng bằng 2 sân quần vợt, sum suê dày đặc những chiếc lá xanh mướt bé bằng bàn tay. T nói rằng, trước khi được trùng tu và xây mới, chùa rất là đẹp và yên bình.

Tầng 3, vắng lặng, chỉ có 2 đứa. Khi thắp nhang, mình rất muốn nói cám ơn Bà đã sinh T ra đời để bây giờ tự nhiên mình có 1 người thương-mình-nhiều- thiệt-là-nhiều, và để bây giờ tự nhiên mình có 1 người để mình-thương-nhiều-thiệt-là-nhiều-hơn-mấy-lần-như-thế. Nhưng cuối cùng mình ngượng ngùng im lặng. Mọi lời nói ra dù chân thành cách mấy cũng là sáo rỗng. Mình quyết định rằng mình nên cám ơn Bà bằng những cách thật-là-khác.

Và ở nơi tầng 3 vắng lặng như tờ, ko 1 bóng người đó, chúng mình ngồi bệt xuống sàn, trong tiếng kinh kệ, dựa vào nhau đợi nhang tàn, 2 bên trên cao là những dãy dài tro bụi im lìm. Ko biết có linh hồn nào trên những dãy kệ có đánh thứ tự A,B,C đó ngó xuống chúng mình ko.

T ôn lại những kỷ niệm cũ về Bà. Có những kỷ niệm T kể rồi nhưng tưởng chưa kể nên kể lại. Có những kỷ niệm T chưa từng kể bao giờ. Và có cả những kỷ niệm T biết là đã kể rồi nhưng vẫn kể lại lần nữa. Mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt và rất dày. Những hạt mưa đập xuống ban-công tung tóe ra những bong bóng nước  rồi vỡ tan tành. Thỉnh thoảng, chúng mình cùng nhìn về phía trước, bên kia ban-công, nơi chỉ có bầu trời mênh mông đang sũng nước và những giọt mưa lướt thướt trên ngọn đa.

Và cả 2 cùng phát hiện, rằng mỗi khi chúng mình đến 1 nơi nào đó đặc biệt, luôn có 1 cơn mưa thật to thật dài đổ xuống, như cơn mưa thật to và dài hơn 3 tiếng chiều nay, như cho thêm chúng mình lý do nán lại thật lâu. Để mỗi khi về thì nhớ mãi.   

Sụp tối, khi mưa bắt đầu nhẹ dần, chúng mình đội mưa đi ăn. 2 bát bún ốc mắm tôm và 2 đĩa ốc bươu luộc. Hết bát bún ốc, T bỗng nhiên bị đau bao tử, nên mình được ăn tới 1 đĩa rười ốc.

Rồi 2 đứa đi 8 vòng Sài Gòn. Trong đó có 1 vòng đầu tiên là tìm mua thuốc bao tử cho T. Sau 7 vòng còn lại 2 đứa về nhà.

Cuối phim, ngoài T đau bảo tử, còn có mình bị Tào Tháo rượt, tanh bành. Bún ốc và ốc bươu đi hết ra ngoài ko còn 1 mống  *.^

Monday 1 November 2010

Mon, Nov. 1, 2010 - Buổi Sáng Tháng Mười Một Chim Non Không Thấy Về

 

Trời hôm nay không ươm chút nắng

Nên mây hôm nay cũng thôi hồng

Con chim non hay ngủ quên trên mái ngói

Sáng nay bay đi đâu thật xa

 

Ngày hôm nay mùa Đông đến gõ cửa

Ô hay tháng Mười Một đến rồi

Nhưng sáng hôm nay mưa không đến

Bài tình ca trên radio trôi mất trong hư vô

 

Cả sáng nay không nghe tiếng chân ai qua cổng

Chỉ có đôi lần chú gà trống nhà hàng xóm giật mình

Đôi lần cất lên tiếng gáy

Nhưng mặt trời lặng thinh

 

Mặt trời mãi lặng thinh

Chú chim non đi đâu vẫn chưa thấy bay về

Mái ngói bấy lâu im lìm chợt trở mình xa vắng

Hỏi đá ngoài vườn một mình chờ nắng có buồn không...

 

Đá thở dài lặng im...

 

Ly cà phê đen ai khoáy uống dỡ bên hàng hiên

Tờ báo ai đọc xong quên gấp lại

Chiếc ghế mây ai quên đẩy về chổ cũ

Trên bàn có hai củ khoai lang lột dỡ dang

Radio bỗng nhiên phát lại thêm lần nữa

bài tình ca November Rain

 

Mặt trời tiếp tục trốn biệt

Chim non không bay về.