Thursday 31 March 2011

Thu, Mar. 31, 2011 - Echo of Love...

... Rồi sẽ còn tháng Ba lá xanh
Tháng năm sau những tháng năm sau nữa... (*)

1.

Chả năm nào mà mùa mưa bắt đầu vào tháng Ba như năm nay cả. Thời tiết càng ngày càng làm ra vẻ nguy hiểm, có vẻ tận thế sắp đến là điều có thật, như thiên nhiên đang cố gắng xóa sạch nước Nhật kia kìa.

Chả năm nào mà mình có người yêu thật sự ở bên cạnh vào mùa mưa như năm nay cả. Hình như bữa giờ ngày nào trời mưa mình với Tình Yêu cũng ở bên cạnh nhau, ôm cứng nhau, đi băng băng qua những cơn mưa trong veo có, mát rượi có, sủng nước có, lầy lội cũng có. Cũng ko phải vô tình, bởi đơn giản là tụi mình ngày nào cũng cố gắng thu xếp để được ở cạnh nhau, để được nhìn thấy mặt nhau, được sờ vào người nhau, và  được 'nhau nhau nhau' cơ mà. Đâm ra già đến thế này rồi mới thấy có 1 mùa mưa ko buồn, chỉ có lãng mạn và thiệt nhiều yêu thương.

Nhắc lại chuyện thời tiết, giả sử đất nước mình đến phiên bị thiên nhiên mò tới quét sạch, nghĩa là tận thế cục bộ ấy, thì mình sẽ được biến mất cùng với gia đình và Tình Yêu ko ? Bây giờ mình đang cố gắng sống thiệt ngoan hiền dễ thương, tu tâm tích đức để có gì xảy ra thì cũng được như thế.

2.

Năm nay chậu súng cũng ra hoa sớm hơn năm ngoái nữa, đầu tháng Ba đã bất ngờ thấy nụ e dè rồi, hôm sau nữa đã thấy nở bung ra kiêu hãnh, tinh khôi, trong trắng và thật mong manh. Hoa nở rồi tàn rồi lại nở, liên tục đến tận bây giờ. Cái cách hoa súng nở luôn cho mình cái cảm giác diệu kỳ của sự sống trong tự nhiên, từ dưới bùn vươn mình bừng lên và nở trọn vẹn viên mãn trước khi lụi tàn để rồi lại bừng lên lần nữa, lần nữa, lần nữa... nhiều lắm, đếm quài hông có hết.

3.

Vừa rồi mình có gửi lời cảm ơn Tim. Nhắc Tim nhớ là tính ra mình với Tim quen nhau được đúng 1 năm rồi. Và mình có cảm ơn Tim nữa, nói rằng nhờ sự xuất hiện của Tim 1 năm trước mà linh hồn yếu đuối bán thời gian của mình được cứu vớt. Mình đoán là Tim đọc xong thì cười.

Thật ra có rất nhiều bạn bè xúm lại cứu rỗi linh hồn mình, ko phải 1 mình Tim, trong lòng mình luôn luôn tri ân tất cả các bạn, nhưng Tim chính là người chốt lại cuối cùng bằng cách vớt mình lên.

Đó là 1 quãng thời gian đẹp và thật sự khó quên bên cạnh bạn bè...

4.

Tháng này ho dữ, ho đến tưởng đâu bể mất cái ngực và văng mất tiêu cái cuống họng, còn tưởng phải nhập viện suốt đời mới có thể chữa khỏi nữa đó. Khổ thân Tình Yêu, phải dậy sớm nấu nước giòi, chưng tắc, rồi vượt bao nhiêu là dặm trường để mang đến cho mình. Bữa đó mãi mà ko thấy mình hết ho, Tình Yêu nổi cơn lôi đình bảo rằng thứ Hai mà ko hết là bỏ đó nha. Xong một hồi thì ôm mình rất chặt, hun lên mắt lên mũi rồi thở dài nói là chời ơi thương quá mà thứ Hai phải bỏ rồi ^^ Từ đó mình sống mà cứ thấp thỏm như tử tù chờ nhận án, vừa chờ vừa ho. Rồi sáng thứ Hai định mệnh đó cũng tới, Tình Yêu gọi điện từ tinh mơ, hỏi sáng giờ có ho hông, chưa kịp trả lời thì Tình Yêu nói là thôi gia hạn qua thứ Hai tuần sau nha, ko hết là bỏ đó. Kể từ thứ Hai đó, Tình Yêu nấu nước giòi và chưng tắc ko chưa đủ, mà còn bắt mình phải uống và ăn hết trước sự chứng kiến của Tình Yêu mới được. Rồi thứ Sáu đến, Tình Yêu bấm đốt tay, bảo còn có 3 ngày nữa là bỏ đó nha. Qua thứ Bảy, thấy Tình Yêu mang nước lá tần đến, là 1 loại nước được xay từ lá tần, mùi đăng đắng lờ lợ rất ghê, bắt mình uống, rồi rút ra 1 hộp mứt mơ, cứ 1 ngụm thì cho mình 1 miếng mơ, vừa cho vừa bảo ngta nói lá tần này là hay nhất thế giới, uống xong là tắt hẳn tiếng luôn nói gì ho. Uống được 2,3 ngụm mình nói thôi ghê quá ko uống nữa, Tình Yêu bảo phải uống ko thôi thứ Hai sẽ bị bỏ, mình bảo hun đi, hun rồi uống, Tình Yêu bảo uống đi rồi hun, vậy là cứ mình uống 1 ngụm thì Tình Yêu hun 1 cái, thế là phải uống rất lâu mới hết cái hộp nước chút xíu đó, là tại vì mình chia những ngụm nước ra thành thiệt nhỏ đó mà ^^ Thương Tình Yêu lắm, thấy mình uống đắng quá đổ mồ hôi còn quạt quạt cho mình nữa, vừa hun vừa quạt. Thế là thứ Hai định mệnh ko bao giờ có cơ hội đến. Bây giờ mà có ai bị ho kinh niên, mình sẽ chỉ cho bài thuốc thần, bao gồm lá tần và tình yêu...

5.

Tháng này, Magnolia bên đó chắc nở rực rồi, dáng hoa chắc vẫn lộng lẫy và màu hoa hẳn vẫn đỏ hồng day dứt như những mùa Xuân mình sống nơi đó. Trời vẫn xanh một màu tha thiết nhỉ, và nắng hẳn là vẫn rất dịu dàng. Các bác lái xe bus da màu các tuyến dọc ngang, có bác nào về hưu ko nhỉ ? Các quán cà phê Starbucks, Coffee Beans, các tiệm đồ ăn nhanh In-n-Out, Jack-in-the-Box, hiệu sách Barnes &  Noble, mì Lộc Đỉnh Ký, món crawfish,  ks Embassy, sân ga Orange, trường học, bạn bè, thầy cô, và gia đình anh chị mình, và cả tiếng chim ác quang quác bay ngang trời nữa... sao cứ tháng Ba là mình lại nhớ thương da diết... Chỉ mong 1 ngày quay lại nơi đó cùng với Tình Yêu...

6.

Hai tuần nay bận rộn quá, cũng may có Tình Yêu kề cận đỡ đần, cuối cùng cũng xong cái hợp đồng. Giờ chỉ cần ký thêm được cái nữa, thêm 1 ít thu nhập, thì có thể thoải mái thong dong núp trong nhà sống chung với lạm phát đến hết năm, chờ đến lúc thiên thời địa lợi thì lại vác cày ra đồng. Cám ơn Tình Yêu quá thể, ko có Tình Yêu động viên & giúp đỡ chăm chỉ tận tình thì chắc còn lâu lắm cái hợp đồng này mới xong. Nhưng mình lại chẳng làm được cái gì để giúp cho công việc với nổi lo lắng hiện tại của Tình Yêu của mình hết, mình đành chỉ biết đóng vai Tấm, thi thoảng len lén mở cửa chui vào nhà gấp cho Tình Yêu cái chăn, dọn cho Tình Yêu đống đồ đạc linh tinh, móc lại lên giá cho Tình Yêu cái quần tấm áo, mai mốt mua cái đồ cắm điện 2 chấu nữa thì sẽ nấu nước bằng ấm điện rồi đổ đầy bình cho Tình Yêu, để Tình Yêu ko phải tốn tiền uống nước suối nữa, chớ nấu bằng lò gaz thì mình lười quá đi, với cả sợ đợi nước sôi mình lại ngủ quên mất thì cháy luôn cái ấm, còn Tình Yêu thì chỉ đủ siêng nấu nước giòi cho mình thôi. Viết tới đây nhớ Tình Yêu quá, là bây giờ nhớ kinh khủng đấy, chớ sáng giờ là nhớ râm ran nhức tim nhức não luôn rồi, ko biết Tình Yêu ăn cơm chưa nữa, để gọi hỏi cái coi.

7.

Tháng này gần như ngày nào cũng ở bên cạnh nhau. Ngày nào ko gặp được nhau là thấy cồn cào bứt rứt dễ sợ, ví dụ như hôm nay ^^  Càng gần gũi quấn quít, càng hiểu nhau nhiều hơn, cảm thông cho nhau nhiều hơn, càng yêu nhau nhiều thêm, với lại say mê nhau điên cuồng ^^ và ít hẳn đi thời gian phí phạm vào chuyện giận hờn.

Hôm kia 2 đứa đi xem 127 Hours, Tình Yêu xem giữa chừng thì tỏ ra lo lắng lắm, thì thào vào tai mình, rằng lỡ sau này có bỏ nhau thì mỗi lần mình đi đâu ra khỏi nhà cũng vẫn phải báo cáo cho Tình Yêu biết y hệt như bây giờ, để có gì Tình Yêu còn biết đường đi cứu, ko thôi lại phải cắt bỏ mất cái tay ^^

8.

Hôm kìa 2 đứa đã đi nhận quà của bạn Chanh Depzaj. Quà 8/3 mà bị trôi nổi đến bây giờ mới cầm được trên tay. Đĩa Echo of Love của diva Thanh Lam xinh đẹp. Yêu Chánh quá trời ^^

Cũng mới được quà của Tình Yêu, chậu nuôi cá và 1 bầy cá đủ màu. Hôm vừa rồi 2 đứa đèo nhau đi mua cá, mình mới nhớ ra rằng mấy chục năm qua mình toàn đi mua cá 1 mình. Sáng hôm qua ngủ dậy, bắt ghế leo lên cho cá ăn, mới phát hiện ra tất cả chúng nó bỗng nhiên đều đã đồng loạt mang bầu ^^ Thế là sắp có 1 bầy cá TAries con...

9.

Tháng Ba đẹp lắm, đáng nhớ lắm, như 1 bài thơ ăm ắp nổi thương yêu... Tạm biệt nhé, năm sau mình gặp lại.

Giờ thì chào tháng Tư, chào tháng của chúng mình... 

-------

(*) Thơ Ý Nhi.

 

 

 

Saturday 19 March 2011

Sun, Mar. 20, 2011 - Để Nhớ...

... rằng tối hôm qua chúng mình đã yêu nhau dưới ánh sáng lộng lẫy của 'siêu trăng'...^^ <3<3

Monday 7 March 2011

Mon, Mar. 7, 2011 - Nhớ Mặt Trời Đầu Môi...

 Hoàn toàn ko có cách nào để bỏ: 1 bầu trời xanh trong veo bất tận, những cụm mây trắng xốp như kem tươi, những vạt nắng tươi nhẹ nhàng băng ngang tầng không, những rặng dừa nước xanh ngút ngàn, những rừng đước rễ cong mình kiêu hãnh, 2 xe tay ga, 1 con đường thiên lý ngang tám mươi mét dài tám tỷ mét hun hút hun hút,  7 cây cầu lớn nhỏ, những cánh cò rập rờn bay lả bay la ngang những ruộng muối bé con,  những đùng tôm vuông vắn, 1 con khỉ già và bầy khỉ con, 1 con sông Xoài Rạp, 1 con sông Lòng Tàu, 1 con sông Ngã Bảy, 1 con sông Đồng Tranh, 1 con sông Vàm Sát, 2 chiếc tàu chiến Hải Quân, những rặng phi lao oằn mình trước gió biển, những cơn sóng táp lên bãi cát sình lầy, 3 cái ghế bố, 1 cái võng, 2 cái bàn, 1 thùng đá, 2 trái xoài, 2 cái muỗng, 3 đôi đũa, 1 ký sườn, 5 củ khoai lang, 1 cuộn giấy vệ sinh, 2 hộp khăn ướt, 1 cái lò than, 80 cây tăm, âm thanh tuổi trẻ từ 2 hòn bi, vị ngọt trà chanh 35o, nụ cười răng khễnh của đồng minh, mùi mồ hôi thân thương ấm áp và tài nghệ nấu ăn và tiếng cười hạnh phúc của Tình Yêu, 2 chuyến phà đón và tiễn đưa niềm vui của 1 ngày Chủ Nhật, vân vân và vân vân... , vô cùng 1 tấm ảnh...

Nên cuối cùng ta đành focus vô tiếng mỡ sườn cháy xèo xèo và sự cô đơn của củ khoai lang trên lò than. 

Ở gần cuối ngày, ta có nhìn thấy nắng thủy tinh nữa. Nhưng kết cục, với sự hô hào cổ vũ rất tình yêu của Tình Yêu, ta lại chụp được hoàng hôn đỏ rực bên kia sông. Nói chung, hôm qua lòng ta có nguyên cả 1 ông mặt trời. Ui da, đêm nay nằm mà nhớ quá...