Thursday 22 September 2011

Wed, Sep. 21, 2011 - Bốn Mươi Năm Rượu Li Bì... Hồi Sinh Bất Chợt Nhu Mì Thấy A...♥♥

Thay 4 cái bàn chải, quánh hết 5 ống kem, tắm hết 4 bình sữa dê, xài hết 2 cuộn giấy toilet thì tròn 1 năm cái đêm T nằm ở Huế đợi sáng hôm sau đi Lào. Đêm đó A nt cho T, A giả bộ nói A thấy trong lòng A sao sao đó ko có bình thường chút nào nữa, rồi A nói tại T hết đó, tại T làm A như dzầy đó, thế là T bèn chụp cơ hội nghìn năm đó để nói T thương A lắm, ai ngờ đâu A mừng rỡ quá nói liền luôn rằng là A cũng dzậy, và từ đó mình chính thức yêu thương nhaoooo sau mấy tháng ròng tình trông như đã mà mặt ngoài còn e...

A biết ko, giờ T ko có dám hình dung chút xíu nào, rằng T sẽ ra sao, nếu T ko có ngày gặp được A. Câu này nghe có vẻ nhàm tai và sáo rỗng quá đi vì đã có tỷ tỷ người từng nói vậy trước T rồi (dù tỷ tỷ người đó nói với tỷ tỷ người khác chứ ko phải nói với A), nhưng mà T thiệt tình là ko kiếm được câu gì khác đúng hơn để nói đâu.

T nhớ hồi mình mặt ngoài còn e, T nói sao tự nhiên muốn nhìn thấy cái mặt của A quá, vậy mà tối đó trời đang mưa lất phất, A cũng chạy tới cho T nhìn, mang theo chè cho T nữa, chè đậu đỏ, với chè khoai, nói là để T ăn cho... nhuận trường ! T cũng nhớ hồi mình mặt ngoài còn e, A đi về quê bạn chơi, T nt nói sao A đi chơi 1 mình để T ở SG buồn dzậy nè, A trả lời là A đi chơi nhưng nhớ T mà, có quà cho T mà, T nghe xong thích lắm, cam phận chờ A cả 1 ngày, rồi tối A tới, mang theo 1 chú vịt còn kêu cạp cạp đầu trọc lóc thu lu trong cái giỏ lát. T cũng nhớ hồi mình mặt ngoài còn e, T bị cảm, T nhõng nhẽo, tối A tới, A mang theo cho T gói thuốc xông, T nhận gói thuốc là T hết sạch bệnh, giờ gói thuốc vẫn nằm trên cái bàn giữa phòng T, vẫn còn thơm nồng mùi lá thuốc, còn ấm kỷ niệm cái thời tình trông như đã của tụi mình... T thương lắm, A biết ko.

T nhớ khi mình chính thức bày tỏ tình yêu với nhaoooo rồi, lần đầu mình đi chơi xa với nhau, đạp xe ngoài bờ biển cả ngày, buổi tối đi dạo rạc cả cẳng, mà về phòng A vẫn cần mẫn xoa bóp cho T dù biết rằng T ko còn đủ sức với ko có khả năng xoa bóp lại cho A. Rồi A mệt quá nằm lăn ra ngủ bên cạnh T, mặt hiền khô, ngủ mà miệng còn cười cười, thân thể A tỏa ra hơi ấm. T thương lắm, A biết ko.

T nhớ những ngày Ba T vào bv, T vào lo cho Ba, A tất tả đi thăm nuôi T, động viên T, an ủi T, còn mang đồ cho T ăn nữa.

T nhớ những ngày T phải dọn dẹp lại cái nhà cũ rộng mênh mông đầy ắp đồ đã rất lâu ko ai ở, A đều tranh thủ giờ rãnh để chạy tới phụ giúp T, cùng chia sẻ với T cái kỷ niệm 30 năm ròng T sống trong ngôi nhà đó. T thích lắm, lần đầu tiên trong đời T có 1 người yêu mà người đó có cơ hội bước vào căn phòng cũ của T, nhìn ngắm tuổi thơ của T, nhìn ngắm nơi T khóc T cười thưở mới lớn.  T cũng nhớ lúc bọn thợ sửa căn nhà đó bất cẩn làm cháy cái phòng đặt tủ sách, làm kinh thiên động địa cả khu phố, hôm sau A thay T làm công tác ngoại giao cảm ơn sự giúp đỡ của xóm giềng và xoa dịu cho họ nỗi kinh hoàng suýt bị cháy lây.

T nhớ những lần A mua trái cây nhang đèn cho T tới chùa thăm bà Ngoại. Trước khi có A, T chỉ mang 2 tay không đến nơi đó 1 mình hoặc với Má thôi. Tự nhiên giờ T có người yêu đứng lầm rầm trước bà Ngoại bên cạnh T, có cả nhang đèn trái cây tươm tất nữa, T cảm động ơi là cảm động.

T nhớ những đợt T bị ho, A dậy thiệt sớm đi mua lá về nấu nước mang đến cho T uống, mà còn phải mất công dụ dỗ T nữa, vừa dụ vừa hun T nữa, T thích quá trời đi, nhưng T ko dám bày đặt ho quài nữa, T thấy A vất vả quá, T kềm chế cơn nhõng nhẽo ăn vạ của mình, dù T thích ăn vạ lắm.

T nhớ những hôm T bệnh, A hớt hải đi mua thuốc cho T, đánh gió cho T, ôm T, vỗ về T, hun hít T. T thấy T mau hết bệnh dễ sợ, từ ngày T có A trong đời T.

T nhớ những lần T phải đi bs, A dù bận cách mấy cũng tìm ra cách chạy đến ngồi thu lu đợi bs bên cạnh T, chạy tới chạy lui đóng tiền cho T, dìu T lên xuống mấy bậc thang từ phòng nọ tới phòng kia, đối xử với T như với người cao niên, lần đầu tiên trong đời T ko còn thấy mủi lòng khi hình dung tới lúc tuổi già xế bóng của mình nữa.

T nhớ những món đồ A tặng cho T, A đi đâu mua gì cũng mua cho T, có khỉ chỉ mua đồ cho T thôi rồi về, A mua đồ cho T ngay cả những lúc A đang giận T nhất, ko muốn nhìn mặt T nữa luôn. Giờ T nhìn quanh phòng T toàn thấy đồ của A. Trên người T mặc cũng toàn đồ của A, trong xe T cũng toàn đồ của A. Giống như sáng sớm T mở mắt là thấy A vậy, giống như T hít thở hay chớp mắt là nhớ tới A vậy. A is all around, hihi, T thương lắm, A biết ko.

 T nhớ đêm nào gặp nhau về mình cũng áp đt lên tai thủ thỉ tiếp tới khuya lơ khuya lắc, A luôn tìm cách giải tỏa cho T những khúc mắc trong lòng, nghe T tâm sự những buồn vui, những mong muốn chưa thành, khuyên giải T khi T bực mình hay ấm ức ai đó. Lúc nào A cũng ở bên cạnh T (& đi guốc trong bụng T haha), T yên tâm lắm, T vững lòng lắm, A biết ko.

T với C yêu nhau ròng rã 9 năm trời, mối tình kẻ Bắc người Nam trắc trở nhiều thứ, hiếm hoi lần được ở cạnh nhau. Hồi đó đến ngày lễ ngày hội 2 đứa chỉ ở bên nhau trong cái điện thoại. Giờ những mơ ước của T ngày đó với C, A làm cho T hết. A chở T đi phố lồng đèn mùa Trung Thu, mua cho T lồng đèn con gà. A ngồi với T giữa giáo đường nhà thờ Đức Bà trong đêm Chúa Giáng Sinh. A ôm hun T trên tầng 23  giữa ánh sáng pháo hoa rực trời trong đêm count down mừng năm mới. A dẫn T đi đủ 10 chùa trước khi kết thúc năm âm lịch. A chở T đi chợ hoa mua thật là nhiều hoa, Tết vừa rồi sân vườn nhà T toàn hoa A mua, ai nhìn hoa cũng khen nức nở. A gật gà bên cạnh T trong xe, gục mặt lên vai T trong những ngày rét mướt đi giữa núi non Việt Bắc trập trùng tràn ngập hương Xuân. A tặng cho T gối ôm đúng màu xanh lá cây T thích, nến và hoa hồng ngày Lễ Tình Yêu. A tặng cho T 1 đống thuốc để tắm trong ngày 8/3. A chở T lên cái dốc khu Hòa Bình cạnh chợ Đà Lạt mua cho T cái bánh sn và con cừu bông bé bỏng Riri trong ngày sn T. A mang lại cho T 1 tuần nghĩ hè rực rỡ nhiều sắc màu ko thể nào quên ở miền Trung. A đi chùa với T trong ngày lễ Vu Lan. A đi với T đến nhà thờ trong ngày cưới Bí Bí. A ngồi bên cạnh gắp đồ ăn cho T trong tiệc cưới Bí Bí nữa. Nhiều nhiều lắm, bất cứ ngày lễ trọng đại nào của năm A đều ở bên cạnh T, ngày Giải Phóng miền Nam nè, ngày Quốc Khánh nè, ngày Quốc Tế Thiếu Nhi nè, đó là còn chưa kể A cũng ở bên cạnh T trong cả ngày thành lập Đội nữa :))

Mỗi lần T cần đi làm bất cứ thứ giấy tờ nào, hay là bất cứ chuyện gì liên quan đến cửa quan, A đều thu xếp để đi với T hết. A còn chở T đi bs thần kinh nữa. Và A nấu rất nhiều món ăn ngon cho T. T thương lắm mỗi lần A hỏi T muốn ăn gì nè mai A nấu cho T ăn nha. T nghĩ T muốn ăn hết đồ ăn có trên thế gian này, nghĩa là ăn quài ko hết món đó, nghĩa là A có lý do để nấu cho T ăn quài quài quài quài thôi.

Rồi A còn đi với T xem tất cả những bộ phim, những vở kịch nặng nề mà T yêu thích. A tìm đọc & mua tặng T sách của Haraki Murakami, nhà văn mà T cực kỳ mê mẩn. A thấy T mải mê lên mạng tìm thơ Bùi Giáng, A ra Fahasa tìm mua Bùi Giáng cho T.  A còn chịu khó ngồi bên cạnh nghe tất cả những thứ nhạc thấy ghê mà T thích nghe nữa. A cắn răng mua vé Bob Dylan vì thấy mắt T sắp ngân ngấn nước, A vui vẻ ngồi cạnh nhìn T say mê há hốc nghe Lam với Tùng Dương gào la trong phòng trà, giờ thì A cũng chịu Lam rồi, A nói T thích cái gì thì A thích cái đó, câu này T nhớ lắm, vì A mới nói cách đây 3 hôm thôi. T thương lắm, A biết ko.

T muốn đi bất kỳ đâu, gần xịt hay xa lơ xa lắc, dù cả là chổ A ko thích, A đều sẵn lòng đi với T. Có lần T sến lên, thay vì nói A đi cùng trời cuối đất với T nha, thì T lại nói lộn thành A đi đầu đường xó chợ với T nha, A cười nói T bịnh quá, rồi A gật đầu. T thương lắm, A biết ko.

T nhớ những đoạn đường xa lơ xa lắc A phải lầm lũi về một mình sau khi đưa T về nhà, T nói thôi A về đi để T đi taxi về mà A ko chịu, A muốn đưa T về đến tận nhà, muốn tranh thủ được ôm nhau thêm 1 quãng đường nữa. T thương lắm, A biết ko.

A sợ dùm T chuyện này chuyện kia, A lo cho T chuyện này chuyện nọ, rất nhiều khi A cắn răng chịu phần thiệt thòi về mình để giữ gìn bình yên cho T. T thương lắm, T cảm kích lắm, A biết ko.

T nhớ những lần mình giận nhau, chính xác là T hư nên A giận T. Lần nào A giận A cũng đòi bỏ T hết, A nói A thiệt là mất công mất sức đi yêu 1 người như T. Lần nào nghe vậy T cũng sợ hết hồn. Nhiều khi T bực mình, T nổi khùng, T nghĩ ờ bỏ đi bỏ đi bỏ cho rồi đi. Nhưng mà T ko bao giờ  khùng lâu được, chỉ 1 buổi thôi là T lại chạy tới năn nỉ A tha cho T thôi à. T nhớ có lần A khăng khăng dứt khoát ko thèm yêu T nữa, T buồn xo, T sắp sửa khóc òa, lát sau A thấy tội nghiệp T quá, A lại ôm chặt lấy T, vừa ôm vừa nói là T cứ ngơ ngơ như vầy sao mà A yên tâm bỏ T được đây. Lần đầu tiên trong đời T thấy xì tú bịt quá cũng có cái hay, nhờ bị xì tú bịt mà ko bị A bỏ. Thánh nhân đãi kẻ khù khờ chắc là ám chỉ trường hợp T rồi. T yêu A lắm, càng yêu gấp triệu lần hơn từ khi A hiểu rằng T rất ngơ ngơ, A biết ko.

T chắc rằng A ko phải là người duy nhất trên thế gian này làm những điều này cho người yêu của mình. Nhưng A chính là người duy nhất trên thế gian này làm tất cả những điều này cho T. Bởi như thế, trong lòng T, A là duy nhất, A biết ko.

A giống như người cầm cái kim khâu, lần mò tìm cái đít kim để tẩn mẩn xỏ vô sợi chỉ, rồi đi vòng vòng xem T rách chổ nào thì khâu lại cho T chổ đó. Đường kim của A thẳng tắp, mũi chỉ của A mịn màng, những vết rách liền lạc và mờ đi thậm chí biến mất tiêu ko dấu vết. Giờ T lành lặn. Giờ T tinh tươm. Giờ T cười mặt mũi thiệt hiền lành và sáng láng. Nên trong tình yêu của T dành cho A, ngoài cái yêu thương tha thiết và đam mê cháy bỏng, còn có cả sự biết ơn rất thiệt thà. T thương A nhiều lắm, A biết ko.

Mấy bữa nay A cứ hù dọa T quài, nói rằng sẽ có ngày viết bài gửi báo, vạch trần bộ mặt thật của T cho người trong ngõ lẫn người ngoài ngõ được sáng tỏ rõ ràng. T sợ lắm. Nên T vạch mặt A trước nè. Để mọi người sau này có đọc bài của A thì vẫn sẽ tin T chứ hông có tin A, và cũng là để kỷ niệm 1 năm ngày chính thức nói yêu nhaooooo của 2 đứa mình… ♥♥

Nấu cho T ăn quài nha, Tục Tưng của T... ♥♥