Thursday 28 October 2010

Thu, Oct. 28, 2010 - Trick or Treat Thì Quan Trọng Vẫn Là Tái Bút ^.^

 

Mình trải qua cả thảy là 3 cái Halloween nơi nước Mỹ. Thích hay ko thích cái lễ hội này thì phải trình bày rất dài dòng. Còn giờ thì chỉ có thể trình bày ngắn ngắn thôi, nên mình chỉ nói 3 từ, là mình nhớ nó. Và vì trình bày ngắn ngắn thôi, nên mình cũng sẽ chẳng nói ra vì sao mình nhớ đâu... ^0^

Mỗi năm đến tháng này, các siêu thị trong thành phố mình ở nơi nào cũng tràn ngập và vàng rực bí đỏ, đủ kích cỡ. Có những khu căn lều lớn để đổ bộ bí, tập kết bí nữa. Giống SG mình bán dưa hấu mùa Tết vậy đó. Mình thích nhất là baby pumpkin. Vì bé xíu xiu, trông đáng yêu vô cùng.

Mấy núi bí đó, chủ yếu được tiêu thụ để làm pumpkin pie, món bánh truyền thống trong ngày lễ, và để, tạm gọi là, khắc hình (pumpkin carving). Người ta có thể khắc lên quả bí đủ thứ hình mà người ta có thể nghĩ ra hay dựa trên các mẫu vẽ bán sẵn trong các party shop. Thường thì người ta khắc lên đấy mấy cái mặt cười, bỏ nến vào và thắp lên, gọi đó là Jolly jack-o'-lanterns.

Lũ học sinh, sinh viên tụi mình thường rất thích ngày lễ này. Tiệc tùng, dạ hội hóa trang, etc.. thích đã đành. Lũ tụi mình thích còn là vì các thầy cô tốt bụng hay cho học sinh lười 1 cơ hội trong tuần lễ đó. Hoặc là nộp assigment hoặc là nộp Jack-o'-lanterns, đứa nào siêng nộp cả 2 thì được extra credits. Dĩ nhiên là ko có đứa nào siêng. Và dĩ nhiên tuần đó thầy cô nhận bí đỏ nhiều hơn là nhận bài tập nộp lại.

Với mình, làm bài tập luôn dễ hơn là carving pumpkin, nên cả 3 mùa lễ mình chưa bao giờ bỏ tiền ra mua bí đỏ cả. Nhưng khắc bí thì có.

Đó là mùa Halloween đầu tiên mình ở Mỹ. Khi đó mình ở nhà của 1 người Mỹ, ven LA, khu đó trập trùng đồi dốc như Đà Lạt vậy, chỉ ko có thông, và nhà cửa tính trung bình thì đẹp hơn ĐL nhiều. Hix, LALos Angeles đó. Bà host già già và điệu đàng, có 2 ông bồ cũng già già. Bà hay lắm, ông bồ này ko bao giờ biết là bà ấy có ông bồ kia. Nôm na tóm lại là hình như 2 ông ko biết sự hiện diện của nhau. Nói chung, bà ấy xinh đẹp, điệu đàng, và... thông minh. Hồi đó, buổi sáng nào mình đi học thì buổi sáng đó bà cũng dậy sớm hơn 20p để đi ngược 1 vòng khoảng 15 miles để chở mình bắt kịp chuyến xe bus thứ 2 đến trường, nghĩa là 20p dậy sớm của bà giúp mình ngủ nướng thêm được 90p. Những 90p cơ đấy, nên mùa Halloween năm ấy mình lén lén chôm 1 trái bí trong mớ bí thô chất đống trước nhà hàng xóm bên cạnh để khắc làm quà tặng bà. Giờ nghĩ lại thì thấy chắc đó là lần đầu tiên, khu phố đó mất trộm ^.^ Món quà đó đây nè, đặt ở bệ cửa trước nhà để chào đón các trick-or-treaters...

Năm đó, tháng 10 trời lạnh cóng. Nhưng đêm Halloween, khu phố đó nhà nào cũng mở cửa, người ta túa ra đường, người lớn ra đường rôm ra tán chuyện với hàng xóm, trẻ con mặc đồ hóa trang rồng rắn kéo nhau đến trước từng nhà có đặt Jack-o'-lanterns để xin kẹo. Đêm đó có trăng nữa. Nên đông vui ghê lắm. Vui và rộn ràng hệt như những mùa Trung Thu ở những hẻm phố SG những ngày xưa thiệt là xưa. Đó cũng là lần đầu tiên mình biết rằng khu phố mình ở cũng có người, ngoài bà host và 2 ông bồ ^o^. Mình đứng trước cửa đợi bọn trẻ. Sau mỗi câu Trick or Treat chúng thốt ra, mình lặng lẽ nhoẻn miệng cười, ném vào giỏ chúng ít kẹo, thở ra làn khói lạnh và nói khe khẽ...Happy Halloween, mà bụng thì nhớ lũ trẻ con nơi quê nhà quá chừng.

2 mùa Halloween sau, mình sống với gia đình chị gái ở một thành phố khác. Khu phố mình ở là một khu phố già cỗi, mùa nào cũng giống nhau, ít trang trí sân nhà mùa lễ hội, và ko ai thèm mở cửa ra đường, và chẳng ai làm Jack-o'-lanterns để trước cửa, thế nên chẳng trẻ con nào vào khu phố ấy xin kẹo. Kỷ niệm duy nhất về Halloween nơi đấy là 2 đứa cháu bé xíu nghịch ngợm của mình. Năm nào chúng cũng đeo mặt nạ dữ tợn vừa dí mình vừa gào:

Trick or treat ?

Give me something sweet to eat !

If you don't, i don't care !

I'll pull out your underwear ! ^0^

Lúc ấy mình thường bỏ chạy vào phòng, úp mặt vào gối, vừa chổng mông vừa bịa đặt 1 câu để hét lại:

Óh oh, i don't care !

I'm never in underwear ! *.*

Halloween năm nay, mình với T sẽ làm gì nhỉ ? Chích or chịt ? Và với underwear hay là ko ? Haha...

****

Tái bút cho T:

Giờ đã là 4g sáng ngày 29. Nhưng M vẫn ghi là ngày 28. Để T nhớ hoài 2 đứa mình đã làm gì trong ngày này.. ;)

Chắc là T ko biết cuộc nói chuyện vừa rồi của 2 tụi mình làm M ko thể nhắm mắt ngủ. M phải ngồi viết linh tinh tùm lum tà la như dzầy nè, để khỏi phải bực mình, khỏi phải buồn và khỏi phải nghĩ ngợi lung tung. M ước gì T tự nhiên mà biết được rằng M thật sự yêu T nhiều bao nhiêu. Thôi, nói vậy nghe sến quá đi, M đổi lại nhé... My dearest T, i wish you knew how so much i love you... ^.^

 

 

No comments:

Post a Comment