Saturday 29 May 2010

Sun, May 30, 2010 - Chỉ Là Như Thế Mà Thôi...

Thử Bảy ăn sáng muộn. Quán cà phê này chẳng có gì hay. Phục vụ đứng đầu thành phố trong danh sách tệ. May nhờ có cái công viên đầy cây xanh trước mặt. Tuổi trẻ ngồi lô nhô xanh đỏ bên kia đường, đôi khi làm vui mắt. Vài câu chuyện phiếm. Và cú điện thoại hẹn lại 'ngày mai'. 'Ủa, vậy nhất định là ko cho thêm xì dầu hả em?' 'Dạ, có liền'. Đứng đó bất động, mà dám nói có liền. Ko làm mà hứa có, là đặc điểm của người nói hay.

16 âm lịch. Đi chùa muộn. Thành ra, chùa vắng. Rất vắng. Ngọc Hoàng có nghe con rõ hơn ko ? Phật Bà Quan Âm có nghe con rõ hơn ko ? 12 bà mụ, bà nào nghe con rõ nhất ? Có ai nghe thấy con xin gì ko ?? ^_^

Trưa thứ Bảy xem phim muộn. Bỏ qua Avatar xem ở Mỹ. Bao lâu rồi nhỉ mới bước vô lại rạp xi nê ở Sài Gòn. Bấm đốt tay thì cũng 9 tháng rồi, kể từ ngày xem Push, và 5 tháng rồi, kể từ ngày xem NNHRR. Cũng ko lâu. Mà sao như từ kiếp nào xa lắm. Vô trễ, mắt ko quen bóng tối, bước thấp bước cao, phải bám vào tay ng đồng hành. Vô trễ nên ko hiểu, tại sao là Để Mai Tính. Nghe nói là phim hài. Mà sao cười đó lại như muốn khóc đó, nhất là khi nhận vật Hội thở dài chua chát chỉ tay vào 1 cặp đang hôn nhau đằng xa 'Vậy mà Hội đã từng là ng anh ấy iu thương nhất '... Đâu phải 1 mình Hội ^_^

Tối thứ Bảy, bar ko muộn. 9g45, La Habana ken kín người. Ngồi ở quầy bar, ngay góc cũ, ngay chổ cũ, và có lẽ ghế cũng cũ. Đủ khuất để ko bị cô quản lý người Hoa chụp hình lên FB. Đủ tầm để nhìn thấy nụ cười Carmen. Và nhận ra nhìu gương mặt của thứ Bảy tuần trước. Cặp trai áo trắng gái áo đen của tuần trước vào muộn, bị dạt qua 1 góc, ko còn cơ hội xà nẹo ưỡn ẹo trò khỉ trước mặt, tầm nhìn cũ đâm ra thoáng hẳn. Nên tâm điểm hôm nay, ngoài nụ cười Philipino, là 1 nhóm Mã Lai bàn bên cạnh. Trong đó có 1 tóc tém, có nụ cười tươi rực rỡ. Tóc tém để lưng trần. Lưng trần trắng nuốt, hiện rõ 1 cái xăm rất lạ. Nhìn mãi ko hiểu xăm cái gì, chỉ thấy là đẹp. Hết 1 ly Mojito và nữa chai Corona, T mới nghĩ ra là mình nên quay nghiêng hỏi xem hình xăm có ý nghĩa gì. Hoặc là Carmen đang hát bốc quá, mọi ng rú theo rần rần, hoặc là tiếng Mỹ của T lẹt đẹt, nên tóc tém Mã Lai nhe răng cười 'I have it made at SaiGon Ink'. Ồ zê, lần đầu tiên trong đời T mới biết ở SG có SG Ink ^.^

Càng về khuya, Carmen càng bốc. Có đoạn nàng leo lên tận ghế, oằn mình lắc lư. Once upon a time I was falling in love... But now I'm falling apart... There's nothing I can do... a total eclipse of the heart... Và đám say sưa bên dưới gào lên... turn around... turn around...'. Nàng lại lắc mông And I need you now tonight... And I need you more than ever... And if you'll only hold me tight... We'll be holding forever... Và đám đông say sưa chung quanh lại tiếp tục gào phụ họa ... turn around... turn around bright eyes.... T chắc mình ko phải là ng gào to nhất ^_^

Chẳng hiểu sao, Perhaps Perhaps Perhaps luôn được em Philipino này hát liền kề với You're My Everything. Ghét Carmen cứ hát những bài này làm T bần thần. Rồi lại còn Making Love Out Of Nothing At All của Air Supply ^.^ Một cái bar mà theme concept với music thường xuyên trật trìa, thì chỉ thấy có dân Châu Á lắc mông hưởng ứng. Tây rất ít trong cái quán này. Có, thì cũng chỉ ngồi cười khì khì hiền lành. Khi nụ cười Philipino cất giọng ước gì anh ở đây giờ này, ước gì em đừng có mặt quần... thì mới là đỉnh điểm của hài hước... Dẫu sao, giọng Carmen cũng vẫn là tuyệt, và nụ cười thì cứ phải gọi là làm rực cháy bóng đêm ^.^ Therefore, see T here every Sat night from now on ! ^o^

Rất khuya, khi Carmen bắt đầu hát bài hát tạm biệt, thì đẩy cửa ra về. Ở rìa vỉa hè, có 1 bãi tàn tích tươi nguyên của ng nào đó vừa ói mửa. Tuy bước chân có chút xiêu vẹo, cũng vẫn đủ tỉnh táo để thấy cực kỳ khó chịu với những kẻ ko tự biết mình, ko biết đâu là điểm dừng ^_^

Trên đường về, gần qua cầu, chợt nói khẽ 'Quay lại, tới đường XYZ đi !'. Xe khựng lại, phía trước hỏi khẽ ' Chỉ vậy ?' Khẽ khàng trả lời 'Quánh nó 1 trận ! ' Xe chậm hẳn lại, phía trước tiếp tục khẽ khàng, nghe như lẫn tiếng cười 'Quánh được hông ? quyết định đi, quay lại nè' Im lặng, ừ, nỡ quánh ko... Phía trước lại khe khẽ 'Bao dung đi...'

Xe lại trở về tốc độ ban đầu... Phía trước bắt đầu khe khẽ hát những bài tình ca chưa kịp xưa cũ... Chắc ko hay gió tạt làm mát rượi những giọt nước mắt nóng lăn dài phía sau...

Phía trên cao, trăng 16. Sáng và tròn. Rồi mai trăng lại khuyết. Vạn vật rốt cuộc chỉ là như thế mà thôi.

2:23 AM [lại ho, ax ax]

1 comment:

  1. Thiet ra tui thay cai doan khong biet minh la ai la chuyen hoan toan binh thuong ma, neu minh da qua biet minh la ai thi chac doi se chan lam. TUi noi vay vi tui cung co luc ham dzui hay phai vao the (tiep khach hang) va cung cho cho an che chu bo. NOi ra so ban gian, chu nhieu luc cung nen khong biet minh la ai cung dzui ma, dau ai muon oi dau,hix

    ReplyDelete